Wednesday, June 20, 2012

Ngày 21/6 đọc 2 câu này thấy chua chát cho nền báo chí VN quá:

Ngày 21/6 đọc 2 câu này thấy chua chát cho nền báo chí VN quá:

" Chĩa vào nơi cưỡng chế giải toả đất để bị đánh hội đồng à? Chĩa vào chỗ tụ tập khiếu kiện để bị đập máy ảnh à? Hay chĩa vào chỗ đang ăn mãi lộ để bị bắt giam?"

"Vài triệu tiền phạt chẳng là cái đinh gì, so với sự nổi tiếng và lượng view mỗi ngày!"

Dẫu sao cũng rất cám ơn SGTT đã dám nói lên sự thật đau lòng này, chẳng còn tờ báo chính thống nào dũng cảm như các bạn.
http://sgtt.vn/Goc-nhin/Phiem-va-biem/165221/Thu-viet-ngay-216.html

Thật trớ trêu, Đức và Hi lạp sẽ gặp nhau trong trận tứ kết Euro 2012.

Thật trớ trêu, Đức và Hi lạp sẽ gặp nhau trong trận tứ kết Euro 2012.
http://www.businessinsider.com/merkel-will-attend-the-dramatic-germany-greece-soccer-match-2012-6

giangle: Austerity


Cách đây hơn 10 năm khi lần đầu tiên được học mô hình IS-LM tôi có hỏi thầy giáo rằng tại sao trong khi các nước ĐNA đang bị khủng hoảng mà IMF lại buộc họ phải thắt chặt tiền tệ và tài khoá, đồng nghĩa với việc shift cả 2 đường IS và LM sang trái. Điều này hoàn toàn trái ngược với những gì sách giáo khoa macro khuyến cáo, i.e. phải nới lỏng tiền tệ và tài khoá khi kinh tế suy thoái. Lúc đó thầy giáo của tôi giải thích rằng đành rằng sách nói như vậy nhưng vì các nước ĐNA phụ thuộc vào dòng vốn của foreign investors nên "thắt lưng buộc bụng" là cách để lấy lại "confidence" của investors. Hơn nữa đó là "cây gậy" của IMF đổi lại "củ cà rốt" là những gói cứu trợ.

Thời điểm đó thuật ngữ "austerity" chưa phổ biến và tôi cũng chưa đủ trình độ để phân biệt thế nào là Keynesian, thế nào là neo-classical economics. Thế rồi lời giải thích của thầy giáo tôi gần như được lặp lại 100% cho những gì đang diễn ra ở châu Âu trong 2 năm qua. các nước PIIGS phải chấp nhận thực thi những chính sách austerity ngặt nghèo để đổi lại được "the troika" (IMF, ECM, EU) cứu trợ thông qua EFSF/ESM. Nghĩa là mặc dù kinh tế đang suy thoái, những nước này buộc phải thắt chặt tài khoá (trong khi đã mất quyền kiểm soát chính sách tiền tệ) để lấy lại investors' confidence và trả giá cho những giai đoạn chi tiêu phung phí trong quá khứ.

Bây giờ thì tôi đã biết mô hình IS-LM là đặc trưng của trường phái Keynesian và lập luận lấy lại investors' confidence là của giới conservative, gần như đồng nghĩa với neo-classical economics. Một trong những Keynesian nổi bật hiện tại là Paul Krugman, người đã rất active trong suốt 3 năm qua cổ vũ cho fiscal expansion không chỉ ở Mỹ mà còn ở châu Âu. Trong khi đó giới fresh water economist, điển hình là John Cochrane (Uni Chicago) hay Tyler Cowen (George Mason Uni), ủng hộ chính sách austerity của châu Âu và tư tưởng fiscal conservative của đảng Cộng hoà (Mỹ). Hai trường phái kinh tế này tìm mọi bằng chứng chứng minh quan điểm của mình đúng. Năm ngoái Tyler Cowen đã viện dẫn Ireland khi nước này phục hồi rất tốt trong nửa đầu 2011. Đáng tiếc là Ireland đã bị rơi lại vào suy thoái khi cuộc khủng hoảng nợ ở châu Âu càng ngày càng tệ hại.

Năm nay giới conservative lại viện dẫn Latvia, dù không trong EMU nhưng có tỷ giá cố định với đồng Euro, như là một thành công của chính sách austerity. Chính tổng giám đốc IMF Christine Lagarde đã có một bài phát biểu ca ngợi Latvia và Oliver Blanchard, chief economist của IMF, cũng thừa nhận Latvia đã thành công (phần nào) với chính sách austerity mặc dù bản thân Blanchard nghiêng về salt water school (phe Krugman). Cả với Ireland năm ngoái và Latvia năm nay Krugman đều tỏ ý nghi ngờ sự thành công của các nước này trong khi viện dẫn Iceland như là một thành công của việc áp dụng chính sách Keynesian. Bằng chứng mới nhất của Krugman là đồ thị dưới đây cho thấy mối liên hệ chặt chẽ giữa government spending và economic growth của các nước EMU trong 3 năm qua:

[Đồ thị không paste được vào đây]


Một bằng chứng nữa ủng hộ cho phe Keynesian là trường hợp của Anh. Cách đây hơn 1 năm khi David Cameron thắng cử và thực hiện một loạt biện pháp austerity dù Anh không cần bailout và cũng không bị ai bắt buộc, Martin Wolf, một nhà báo kinh tế rất nổi tiếng của FT, đã cho rằng Anh và Mỹ sẽ là 2 "thí nghiệm" thực tế về hiệu quả của austerity. Trong khi chính phủ Cameron cũng viện dẫn investors' confidence nên buộc phải cắt giảm chi tiêu, Mỹ dưới thời Obama vẫn tiếp tục chính sách kích cầu từ năm 2009 và Fed vẫn tiếp tục nới lỏng tiền tệ. Kết quả là dù tỷ lệ thất nghiệp của Mỹ còn rất cao, nước này đã chính thức thoát khỏi suy thoái và khả năng double dip recession đã hầu như không còn (tất nhiên còn rủi ro vì khủng hoảng của châu Âu). Trong khi đó Anh đã chính thức rơi vào double dip recession từ Q1 năm nay và tương lai của nền kinh tế này rất mờ mịt.

Krugman trong mấy năm gần đây phê phán những người ủng hộ austerity với lý do để khôi phục lại investors' confidence là họ tin tưởng ngây thơ vào "confidence fairy", một ý tưởng ngụ ngôn từ câu truyện cổ tích Peter Pan (hai thuật ngữ khác cũng rất hay bị Krugman đem ra bêu riếu là "bond vigilante" và "inflationistas"). Cội nguồn của mối liên hệ giữa austerity và investors' confidence là lý thuyết rational expectation của Robert Lucas, một đại thụ của trường phái Chicago. Theo lý thuyết này một khi gánh nặng nợ công của một chính phủ quá lớn thì kiểu gì trong tương lai sẽ xảy ra khủng hoảng nợ công như trường hợp Hi lạp. Lý do là khi tỷ lệ debt/GDP vượt qua một tipping point tất cả investors sẽ lo ngại chính phủ không trả được nợ nữa, do đó họ sẽ không đầu tư vào trái phiếu chính phủ dẫn đến yield/lãi suất tăng, làm gánh nặng nợ nần càng chồng chất. Vì investors được giả định có rational expectation vào tương lai nên cho dù tình hình kinh tế trong ngắn hạn có được cải thiện (theo lập luận của giới Keynesian) thì họ vẫn dự báo được chính xác khả năng khủng hoảng nợ sẽ xảy ra. Như vậy để tránh cái vòng xoáy nợ cao dẫn đến investors mất confidence và đẩy chính phủ đến bờ vực vỡ nợ nhanh hơn, austerity là cách duy nhất chính phủ có thể chứng minh cho giới investors thấy cam kết của mình về dài hạn.

Lập luận này, giống như khái niệm rational expection, rất "đẹp" về mặt lý thuyết nhưng có nhiều ví dụ phản biện trên thực tế. Krugman thường viện dẫn 2 ví dụ điển hình là tình trạng nợ công của chính phủ Mỹ sau WWII và của Nhật ở thời điểm hiện tại cao hơn nhiều so với ngưỡng 90% do Carmen Reinhart và Kenneth Rogoff đưa ra trong một nghiên cứu rất nổi tiếng của họ. Trong cả 2 trường hợp này investor dường như chẳng quan tâm gì đến tỷ lệ nợ quá cao và có vẻ chẳng mất chút confidence nào. Krugman giải thích (bằng một mô hình kinh tế) rằng đó là hệ quả của "liquidity trap", tình trạng một nền kinh tế có mặt bằng lãi suất quá thấp nên những trade off thông thường của investors không còn đúng nữa. Khái niệm liquidity trap do Keynes đưa ra từ những năm 1930, nhưng điểm quan trọng hơn trong tư tưởng của Keynes, trái ngược với rational expectation sau này, là ý tưởng "animal spirit" của investors. Confidence trong nhiều trường hợp rất ít bị chi phối bởi các tính toán rational dài hạn mà bị ảnh hưởng rất nhiều từ những hiện tượng/tin tức trước mắt. Một investor có thể chẳng quan tâm gì đến khả năng trả nợ của chính phủ Mỹ mà chấp nhận gửi tiền vào nơi mà họ và đa số các investor khác cho là safe haven trong ngắn hạn. Nếu không giữ vốn được trong ngắn hạn thì dài hạn chẳng có ý nghĩa gì.



(Còn tiếp)
http://kinhtetaichinh.blogspot.com/2012/06/austerity.html

Tuesday, June 19, 2012

Felix Salmon chê một research của Bloomberg là "silly". Câu này rất chính xác:

Felix Salmon chê một research của Bloomberg là "silly". Câu này rất chính xác:

"...austerity is a political decision more than it is an economic one."
http://blogs.reuters.com/felix-salmon/2012/06/19/sovereign-ratings-arent-very-important/

Theo luật Úc nếu một (nhóm) cổ đông mua quá 20% mà không công bố (ý định takeover) thì bị coi là phạm pháp, không...

Theo luật Úc nếu một (nhóm) cổ đông mua quá 20% mà không công bố (ý định takeover) thì bị coi là phạm pháp, không chỉ đơn giản bị phạt tiền mà transaction sẽ không được công nhận. Luật VN quá lỏng nếu chỉ qui định phạt tiền vì sẽ không thiếu những takeover bidder sẵn sàng chịu phạt để có thể ngấm ngầm chiếm đoạt một công ty/đối thủ cạnh tranh.
http://m.tuoitre.vn/tin-tuc/Kinh-te/Kinh-te/135509,Vu-co-phieu-Sacombank-Ngam-cho-thiu-moi-phat.ttm

Có lẽ đây là một risk indicator quan trọng nhất vào thời điểm này (thay cho VIX).

Có lẽ đây là một risk indicator quan trọng nhất vào thời điểm này (thay cho VIX).
http://soberlook.com/2012/06/eurozone-policy-actions-and-itraxx.html

James Hamilton cho rằng Great Depression ở Mỹ có thể sẽ chỉ là một normal recession nếu vào năm 1931 không xảy ra...

James Hamilton cho rằng Great Depression ở Mỹ có thể sẽ chỉ là một normal recession nếu vào năm 1931 không xảy ra bank run ở châu Âu, một phần vì gold standard:

"What happened in 1931 to turn a bad economic downturn into the Great Depression? Dramatic events in Europe included failure of Credit-Anstalt, Austria's biggest bank, in May of 1931. That was followed by bank runs in Hungary, Czechoslovakia, Romania, Poland, and Germany."

Ngược lại có lý do để tin rằng nếu Fed và các central banks khác không phản ứng kịp thời và mạnh mẽ vào cuối năm 2008 thì có thể cuộc khủng hoảng vừa rồi sẽ đẩy thế giới vào một Great Depression thứ 2.

Tuy nhiên tình hinh hiện tại ở châu Âu đang dần dần tái hiện lại lịch sử năm 1931, chỉ hi vọng là bây giờ ECB có khả năng easing mạnh để tránh bị những tác động của gold standard như ngày xưa.
http://www.econbrowser.com/archives/2012/06/europe_in_1931.html

China's dream is to become Greece:

China's dream is to become Greece:

"Greece... per capita income was only 28% of America's in 1960, according to Angus Maddison's figures. That is very roughly where China stands today. Over the next 12 years, however, the Greek economy grew at an Olympian pace of 8% a year on average, faster than China's growth target for 2011-2015. Greece then suffered a quarter century of inflation and stagnation, before resuming its convergence after 1996. By 2008 it had caught up to 52% of America's income level."
http://www.economist.com/blogs/freeexchange/2012/06/greece-china-and-middle-income-trap?fsrc=gn_ep

"The country is a huge producer of tidal power. The movement of tides... is caused by the moon's gravitational pull."

"The country is a huge producer of tidal power. The movement of tides... is caused by the moon's gravitational pull."
http://www.businessinsider.com/norway-power-moon-2012-6

"As Warren Buffett said, he wants leave his kids enough to do anything they want, but not so much that they can do...

"As Warren Buffett said, he wants leave his kids enough to do anything they want, but not so much that they can do nothing."
http://www.businessinsider.com/heres-why-wealthy-parents-are-refusing-to-leave-their-children-an-inheritance-2012-6

Sunday, June 17, 2012

Jim O'Neill asked last week:

Jim O'Neill asked last week:

_"Will Greek people vote for the more centrist parties this weekend? Will Greece pull off two major surprises next week, and (1) beat Russia in football, and (2) cause a rally in European markets?"

They did both.
http://www.businessinsider.com/jim-oneill-greece-2012-6

Karl Marx credit card :-)

Karl Marx credit card :-)
http://marginalrevolution.com/marginalrevolution/2012/06/markets-in-everything-the-karl-marx-credit-card.html

Answer these and count the number of "yes":

Answer these and count the number of "yes":

Y N You’ve tried more than one new investment strategy this year
Y N Feel you’re buying and selling funds at the wrong time
Y N Rarely open up to anybody for feedback about your losses
Y N Subscribe to two or more newsletters, feel overwhelmed
Y N Can count on one hand all the good laughs this week
Y N Have a lingering resentment about someone or something
Y N You love cable news, but need more time to trade
Y N Rarely break a sweat when exercising the past few weeks
Y N Wonder whether you bet too much on recent investments
Y N Need more than three caffeine and alcohol drinks a day
Y N Feel “something” keeps you from making more money
Y N Frequently don’t trust your instincts or your strategy
Y N You’ve had a major family or personal loss recently
Y N Believe losses are caused by the market manipulators
Y N You’re overweight and snack often on comfort food
Y N Fear your future trades may fail due to a losing streak
Y N Diet and sleep are disturbed by worries about money
Y N Your retirement portfolio’s not growing fast enough
Y N No vacation in a year, and lack an active social life
Y N Nothing (or everything) interferes with making money

If more than 6 yeses, don't day trade! I scored 7 :-)
http://www.marketwatch.com/Story/story/print?guid=42E6055C-B56E-11E1-B734-002128049AD6

Wednesday, June 13, 2012

1.

1.
Còn nhớ dạo thống đốc Lê Đức Thúy promote tiền xu và cho rằng phát hành tiền xu sẽ có lợi vì tiết kiệm chi phí và giúp phát triển các máy bán hàng tự động. Bắt chấp dư luận phản đối, cuối cùng NHNN vẫn phát hành tiền xu và kết cục thế nào chúng ta đã biết. Một điều thú vị là mấy năm gần đây ở Mỹ cũng có một cuộc tranh luận tương tự giữa hai phe ủng hộ và phản đối việc phát hành đồng xu 1 USD thay cho đồng tiền giấy có hình TT Washington. NPR có một podcast rất hay về vấn đề này phân tích những ưu khuyết điểm của đồng tiền xu và đồng tiền giấy.

Nếu xét về chi phí, một đồng tiền giấy tốn 2.7cent để sản xuất, có tuổi thọ trung bình 4.5 năm. Trong khi đó một đồng tiền xu có chi phí 15cent nhưng có thời hạn sử dụng 30 năm. Do đó nếu tính chi phí trong một năm thì tiền xu rẻ hơn (0.5cent/year so với 0.6 cent/year), nghĩa là về mặt này tiền xu thắng thế. Tuy nhiên hầu hết mọi người ngại mang tiền xu theo người, do vậy số tiền xu bị để quên trong ngăn kéo hoặc đơn giản là được bỏ ống thường cao hơn tiền giấy rất nhiều. Một số nghiên cứu cho biết để đảm bảo đủ lượng tiền lẻ lưu thông, lượng tiền xu pháp hành phải cao hơn 50% so với lượng tiền giấy cùng mệnh giá. Nghĩa là nếu tính thêm yếu tố này thì chi phí phát hành tiền xu (cho đồng 1 USD ở Mỹ) sẽ là 0.5 cent/year * 1.5 = 0.75 cent/year, cao hơn tiền giấy. Tiền giấy hóa ra tiết kiệm chi phí hơn.

Vậy nhưng một báo cáo của Government Accountability Office thuộc QH Mỹ lại ủng hộ phương án phát hành tiền xu thay cho tiền giấy. Lý do là dù tiền xu tốn kém hơn về mặt chi phí nhưng cứ mỗi đồng tiền được phát hành chính phủ sẽ thu về được một lượng seigniourage như nhau bất kể đó là tiền xu hay tiền giấy. Vì số lượng phát hành tiền xu sẽ cao hơn số tiền giấy 50%, tổng seigniourage cho đồng 1 USD sẽ tăng lên 50%, tương đương 4.4 tỷ USD trong vòng 30 năm. Tính gộp seigniourage với chi phí sản xuất, rõ ràng phương án phát hành tiền xu có lợi hơn cho chính phủ Mỹ.

Tuy nhiên một câu hỏi đặt ra là tính như vậy có hợp lý hay thậm chí công bằng không cho người dân? Rõ ràng người dân phải đóng thêm một khoản thuế 4.4 tỷ chỉ vì họ không thích mang theo tiền xu lỉnh kỉnh trong người. Xét tổng thể xã hội số tiền xu "out of circulation" đó không đem lại lợi ích gì, nó làm lãng phí resource, tạo ra distortion trong nền kinh tế, và nhất là gây thêm phiền hà cho người dân vì buộc phải đem theo những đồng xu mà họ không muốn. Theo quan điểm kinh tế social welfare giảm vì quyết định chuyển sang dùng tiền xu không phải tối ưu cho xã hội. Do vậy nếu chính phủ thực sự quan tâm đến lợi ích chung của toàn xã hội (người dân) thì không có lý do gì thay đồng tiền giấy bằng tiền xu cho dù có thu được seigniourage cao hơn.


2.
Vừa rồi The Economist có một special report về kinh tế TQ, trong đó có một bài nhắc lại lập luận của Michael Pettis là chính phủ TQ kiểm soát rất chặt lãi suất tiết kiệm và cho vay nên trên thực tế real interest rate của TQ rất thấp, thậm chí negative, nên đã kích thích mạnh domestic investment. Cũng cùng quan điểm này, John Hempton cho rằng hệ thống chính trị của TQ là một dạng kleptocracy xoay quanh các ngân hàng và các SOE buộc người dân phải chấp nhận negative real interest rate như là một hình thức wealth transfer cho giới quan chức và thân hữu của họ. Cả series special reports của The Economist và bài viết về kleptocracy của John Hempton rất đáng đọc và suy ngẫm (đặc biệt recommend bài về kleptocracy cho BS Hồ Hải để dịch ra tiếng Việt :-)), nhưng ở đây tôi muốn đề cập đến một khía cạnh khác.

Một điểm cần thừa nhận là hệ thống ngân hàng của VN khá tự do và phát triển hơn so với hệ thống ngân hàng TQ. Mặt bằng lãi suất cho vay và tiết kiệm ở TQ được quản lý rất chặt, trên nguyên tắc các ngân hàng chỉ được huy động và cho vay với lãi suất trong một biên độ rất hẹp so với lãi suất chuẩn do PBoC đặt ra (việc PBoC vừa nới lỏng biên độ được giới finance quốc tế cho là một cải cách tài chính rất quan trọng). Vì PBoC giữ lãi suất tiền gửi rất thấp so với lạm phát, người dân TQ thường xuyên phải chấp nhận negative real rate như Michael Pettis và John Hempton nêu ra. Tuy nhiên một lý do cực kỳ quan trọng mà cả Pettis và Hempton không chỉ ra được là sở dĩ người dân TQ buộc phải gửi tiền với lãi suất thấp vì nền kinh tế TQ không bị đô la hóa và vàng hóa như VN. PBoC không bao giờ phải đau đầu như SBV khi áp đặt trần lãi suất thấp vì lo ngại người dân sẽ không gửi tiền vào ngân hàng nữa mà chuyển sang mua vàng hoặc đô la.

Như vậy có thể thấy xét trên quan điểm của SBV, đô la/vàng hóa nền kinh tế là một trở ngại rất lớn cho việc quản lý lãi suất nói riêng và điều hành chính sách tiền tệ nói chung. Rõ ràng chống đô la/vàng hóa là một chính sách đúng đắn và cần thiết cho SBV. Tuy nhiên nếu xét trên quan điểm của người dân, nếu kênh tiết kiệm bằng vàng và đô la bị xóa bỏ nhiều khả năng họ sẽ bị ép phải gửi tiền vào ngân hàng tiết kiệm với lãi suất thấp (có thể sẽ bị thực âm). Đây cũng là một loại thuế như trường hợp seigniorage bên trên và nó cũng sẽ làm giảm social welfare dù nhà nước có lợi (tất nhiên nếu tình trạng kleptocracy như Hempton cáo buộc gia tăng thì social welfare còn giảm nhiều hơn nữa). Rõ ràng người dân sẽ không muốn bị cấm mua bán vàng/đô la vì họ không muốn bị mất một lựa chọn tiết kiệm an toàn hơn gửi tiền ngân hàng.


Trong cả hai ví dụ trên lợi ích của người dân và nhà nước trái ngược nhau. Cấu trúc chính trị/xã hội sẽ quyết định lợi ích của ai thắng thế.
http://kinhtetaichinh.blogspot.com/2012/06/liberty.html

Một bài rất hay của Michael Pettis viết cách đây hơn 10 năm.

Một bài rất hay của Michael Pettis viết cách đây hơn 10 năm. Một ý tưởng rất quan trọng của Pettis là globalization (và economic prosperity) trong quá khứ và hiện tại chủ yếu phụ thuộc vào finance and commerce chứ không phải technology hay politics. Lập luận này củng cố cho quan điểm global liquidity glut là nguyên nhân của cuộc khủng hoảng vừa rồi. Một hệ quả quan trọng là khi global liquidity cạn thì kinh tế thế giới sẽ rơi vào khủng hoảng/suy thoái và globalization có thể chậm lại hoặc chấm dứt. Điều đáng nói là những global liquidity cycle rất dài (super cycle) nên các macroeconomic policy sẽ ít có tác dụng mà quan trọng là structural reform, tất nhiên với điều kiện reformer phải nhận định đúng chu kỳ của cái super cycle đó.

Đọc đoạn này tôi thấy ghen tỵ với sinh viên TQ quá, không biết đến bao giờ VN mới có được những giáo sư giỏi như Pettis:

"As the students in my central bank seminar at Peking University discussed in class last week..."
http://www.mpettis.com/2012/06/11/what-is-globalization/

Monday, June 11, 2012

Không chỉ ở VN, The Economist cho rằng policy maker khắp nơi trên thế giới đang như "gà mắc tóc".

Không chỉ ở VN, The Economist cho rằng policy maker khắp nơi trên thế giới đang như "gà mắc tóc". Bài này cho răng cuộc khủng hoảng này còn đáng sợ hơn cuộc khủng hoảng năm 2008.

"This time, a broad institutional crisis appears to be brewing. Markets may be questioning the ability of policymakers around the world to manage the macroeconomy in a non-disastrous way."
http://www.economist.com/blogs/freeexchange/2012/06/regime-change

Volcker's rule có thể sẽ làm giảm liquidity trong corporate bond market.

Volcker's rule có thể sẽ làm giảm liquidity trong corporate bond market.
http://soberlook.com/2012/02/pending-regulation-is-squeezing-dealer.html

Lịch sử của thuật ngữ bull and bear.

Lịch sử của thuật ngữ bull and bear.
http://libertystreeteconomics.newyorkfed.org/2012/06/historical-echoes-the-symbolism-of-the-bull-and-the-bear.html

Không phải chỉ có VN mới có negative credit growth, đây là xu hướng chung của global banking vì economic slowdown và...

Không phải chỉ có VN mới có negative credit growth, đây là xu hướng chung của global banking vì economic slowdown và risk aversion. Bên cạnh đó banks giảm assets vì phải chuẩn bị cho Basel III.
http://www.telegraph.co.uk/finance/financialcrisis/9309393/BIS-warns-global-lending-contracting-at-fastest-pace-since-2008-Lehman-crisis.html

Bài này của Soros được rất nhiều người nhắc đến nhưng thực ra không có ý gì mới.

Bài này của Soros được rất nhiều người nhắc đến nhưng thực ra không có ý gì mới. Đại loại là EMU là một ý tưởng sai lầm và bây giờ châu Âu phải trả giá. Chỉ không rõ Soros lần này có short EUR như đã từng short thắng GBP cách đây 20 năm không.
http://www.georgesoros.com/interviews-speeches/entry/remarks_at_the_festival_of_economics_trento_italy/

33.6% là xác suất thế giới sẽ có "happy ending", có nghĩa là 66.4% sẽ có ít nhất một điều tệ hại xảy ra.

33.6% là xác suất thế giới sẽ có "happy ending", có nghĩa là 66.4% sẽ có ít nhất một điều tệ hại xảy ra.
http://blogs.reuters.com/felix-salmon/2012/06/04/greg-ips-risk-hairball/

Bitcoin II

http://kinhtetaichinh.blogspot.com/2018/01/bitcoin-ii.html