Monday, September 1, 2014

Đọc bài này về công việc đánh bắt tôm hùm (lobster) ở bang Maine (Mỹ) tôi chú ý đến chi tiết sau.

Đọc bài này về công việc đánh bắt tôm hùm (lobster) ở bang Maine (Mỹ) tôi chú ý đến chi tiết sau. Tất cả các lồng bẫy lobster đều phải có một cái lẫy tự phân hủy sau một thời gian ngâm dưới nước. Qui định này để đảm bảo nếu một chiếc lồng bẫy bị chìm vĩnh viễn dưới biển thì những con lobster đã lỡ chui vào rồi có thể tự thoát ra.

Ngoài lý do bảo tồn, tôi đoán Maine đề ra qui định này còn vì lý do nhân đạo. Có thể bạn sẽ cười diễu điều này, cho rằng đằng nào những con lobster đó cũng chết, mà có khi chết dưới biển trong những cái lồng đó còn đỡ dã man hơn là chết trong nồi nước sôi. Nhưng hãy tưởng tượng một tử tù bị giam trong nhà lao chờ ngày ra pháp trường và nhà lao đó bị cháy nhưng anh ta không có cách nào thoát ra được. Đằng nào cũng chết nhưng cái chết trong tâm thế bị cầm tù không thể tự vệ/tự thoát được là một điều xã hội văn mình không chấp nhận.

Cho nên thế giới mới có công ước về đối xử với tù binh và những hành động như ISIS cắt cổ nhà báo James Foley hay phiến quân ở Đông Ukraine hạ nhục tù binh trên đường phố Donesk đáng bị phỉ nhổ. Dẫu biết chiến tranh là tàn bạo và bất kỳ phía nào cũng có thể gây tội ác, thế giới vẫn cần phải có các qui định văn minh như qui định về cái bẫy tôm hùm ở Maine.
http://www.businessinsider.com.au/a-day-in-the-life-of-a-maine-lobsterman-2014-8#as-another-precaution-traps-must-have-biodegradable-hatches-at-the-top-so-the-lobsters-can-escape-if-the-trap-is-lost-in-the-ocean-6

3 comments:

Bitcoin II

http://kinhtetaichinh.blogspot.com/2018/01/bitcoin-ii.html